|
BÁ CHỦ TAM QUỐC
Bá Chủ Tam Quốc là game chiến thuật "quốc chiến". ![]() |
bản khai của Quỷ giáo, bảo rằng họ bị tra tấn bằng cực hình nên phải viết theo ý Sầm Thu Danh. Thứ ba, xuất phát từ việc Quỷ giáo và Giáng Ma hội đua nhau bành trướng lực lượng, cùng các phái bạch đạo tạo thành thế chân vạc. Thiếu Lâm Tự đã phát võ lâm thiếp, mời hào kiệt bốn phương về dự đại hội bầu minh chủ vào ngày rằm tháng tám năm nay. Gần giữa tháng ba, Ngọc Đường lâm bồn, sinh ra hai nam hài kháu khỉnh, đúng như lời tiên đoán của giáo chủ Thiên Sư giáo Phó Kỳ Khâm. Đứa ra trước được đặt tên là Hiên Viên Thái, đứa thứ hai được đặt tên là Phó Kiêm Duệ. Duệ nhi sau này sẽ nối dõi nghiệp nhà họ Phó, làm giáo chủ Thiên Sư giáo Long Hổ Sơn mở đại yến ăn mừng, lập đàn tạ ơn trời đất . Đạo quán trên cả nước đều được báo tin và họ đã gởi lễ vật về mừng phó giáo chủ. Vài ngày sau đó, có một người khách đến Hiên Viên gia trang ở Long Hổ Sơn, xin được bái kiến Lư Sơn Kỳ Hiệp. Tuy có tư dinh cạnh Thượng Thanh cung trên sườn núi, nhưng sáng nào giáo chủ Thiên Sư giáo cũng xuống dùng điểm tâm với vợ chồng Dao Quang. Nhất là khi có cháu ngoại. Phó Kỳ Khâm hầu như ở luôn trong Hiên Viên gia trang. Do vậy, lúc khách vào thì ông cũng có mặt, đang cùng Sưu Mệnh Thần, Dao Quang, Thần Bút Lực Sĩ uống trà. Người khách lạ mặt này không đưa bái thiếp cũng chẳng báo danh, chỉ xưng với bọn gác cổng rằng mình họ Hoắc. Khách tuổi độ gần năm mươi thân hình nhỏ bé, mặt tròn không râu, đủ tướng ngũ tiểu, và cặp mắt láo liên đầy vẻ xảo quyệt, y phục lão bằng gấm Hồ Châu, toàn bộ màu đen. Thần Bút Lực Sĩ nhận ra lai lịch lập tức gọi lớn:
- Hoắc Bất Nghi! Ngươi còn dám dẫn xác đến đây nữa sao?
Thì ra khách là Vạn Gia Táo Quân kẻ đã bán tin tức về lông Hỏa Hồ Ly, khiến Toàn Phong Tiêu cục phải một phen khốn đốn. Họ Hoắc cũng bối rối khi gặp Thần Bút ở chốn này, lão ngượng ngùng vòng tay:
- Tiểu diệt bái kiến sư thúc!
Thần Bút Lực Sĩ là bạn thân giao của Qui Hạc chân nhân, sư phụ của Hoắc Bất Nghi, nên họ Hoắc phải xưng hô như vậy. Vạn Gia Táo Quân lại vái chào những người còn lại, Dao Quang từ tốn nói :
- Mời túc hạ an toạ!
Chờ khách nhấp xong hớp trà. chàng hỏi tiếp:
- Chẳng hay Hoắc túc hạ đến đây có việc chi chỉ giáo?
Thấy Dao Quang không hề nhắc đến chuyện cũ.
Vạn gia táo quân thầm khâm phục là người rộng lượng. Lão vui vẻ nói:
- Tại hạ đang nắm trong tay một bí mật trọng đại, ai biết được sẽ là người diễm phúc nhất trong thiên hạ. Xét rằng võ lâm đương đại, chỉ có mình công tử là tài năng đức độ, nên tại hạ đến để thương lượng.
Thần Bút cười nhạt:
- Lão phu chỉ sợ ngươi đã rao bán khắp nơi rồi mới đến đây!
Hoắc Bất Nghi biến sắc biện bạch: -
Sư thúc chớ nói oan cho tiểu diệt! Quả thực là tin này chưa hề lọt qua cửa miệng tiểu diệt! Trước mặt sư thúc làm sao tiểu diệt dám lộng ngôn !
Dao Quang mỉm cười:
- Khổng gia có câu “quân tử vấn họa bất vấn phúc.” Tại hạ kém đức chẳng dám mong hưởng thụ lợi lớn phiền túc hạ để cho người khác.
Vạn Gia Táo Quân tái mặt nói lấp lửng:
- Chẳng lẽ công tử lại không muốn biết vị trí của Vạn Thư Cung?
Cả bàn choáng váng vì tầm quan trọng của tin tức, nhìn nhau dò hỏi. Thiên Sư giáo chủ gật gù:
- Thế ngươi đòi giá bao nhiêu?
Hoắc Bất Nghi đắc ý đáp:
- Vãn bổi chỉ dám xin ba ngàn lượng vàng để dưỡng già mà thôi.
Thần Bút nhảy dựng:
- Con bà ngươi, làm gì mà có cái giá cắt cổ ấy!
Họ Hoắc bị chỉnh không dám giận, chỉ gãi đầu ấp úng:
- Sư thúc thông cảm cho! Tiểu diệt có đến sáu mụ vợ, và hai mươi bốn đứa con nheo nhóc, đành phải làm một cú lớn rồi giải nghệ. Lần này tiểu diệt rình rập cực khổ suốt một tháng ròng, xém chết mấy lần, nên không thể lấy giá rẻ được !
Vẻ mặt lão rất khổ sở khiến Ngọc Thiền bật cười khúc khích:
- Túc hạ không sợ đoản thọ sao mà lại đa mang đến sáu vợ?
Nàng mang trà mới lên tiếp khách nên có mặt trong bàn. Thần Bút nhăn mặt:
- Lão phu không ngờ ngươi là kẻ háo sắc như vậy?
Hoắc Bất Nghi rầu rĩ xua tay:
- Sư thúc chớ hiểu lầm! Tiểu diệt vì xui xẻo nên mới sa vào vòng kiềm kẹp của sáu mụ la sát kia! Mười lăm năm trước, tiểu diệt rình mò ở Trình gia trang ở thành Kim Lăng, bị Trình trang chủ tóm được. Lão không đánh đập, không giải lên quan mà chỉ bắt tiểu diệt thành hôn với sáu cô em gái ế chồng, xấu như dạ xoa. Thế là từ đó đến nay, tiểu diệt phải làm cật lực như trâu bò để nuôi dưỡng đám vợ hung dữ. Khổ nỗi họ lại mắn đẻ như gà khiến tiểu diệt càng thêm khốn đốn!
Ngọc Thiền ôm bụng cười như nắc nẻ, làm đám nam nhân cũng không nín nổi. Sưu Mệnh Thần ngồi cạnh Dao Quang, kề tai thì thầm rồi lên tiếng:
- Cái giá ba ngàn lượng vàng không phải là thấp, nhưng Hiên Viên gia trang cũng đã điều tra, chỉ vài ngày nữa là có kết quả. Do đó chúng ta sẽ khấu trừ đi những gì mà bổn trang đã biết, ý túc hạ thế nào?
Tự ái nghề nghiệp nổi lên. Hoắc Bất Nghi hậm hực:
- Tôn giá chỉ khéo dọa người. Tại hạ không tin chư vị lại có chút manh mối gì về địa điểm của Vạn Thư Cung.
Từ Giang Hán mỉm cười:
- Vậy thì lão phu sẽ chứng minh từng điểm một. Mỗi cái gật đầu của các hạ sẽ trị giá năm trăm lượng hoàng kim.
Vạn Gia Táo Quân ngạo nghễ thách thức:
- Được, tôn giá cứ hỏi.
Từ lão nghiêm giọng:
- Phải chăng các hạ lấy tin này ở thiên hạ đệ nhất trang ở Trường An?
Hoắc Bất Nghi chết điếng, đứt ruột vì tiếc năm trăm lượng vàng nhưng vẫn phải gật đầu.
Sưu Mệnh Thần giáng thêm búa thứ hai :
- Phải chăng Vạn Thư Cung ở trên đất Tứ Xuyên?
Mặt họ Hoắc xám ngoét, má trái giật liên hồi, nghiến răng gật đầu rồi xua tay:
- Thôi được ! Tại hạ xin báo tin này với giá hai ngàn lượng!
Dao Quang nhìn lão chăm chú, cau mày nghĩ ngợi rồi hỏi nhỏ Thần Bút:
- Hạ lão bá! Năm trước lúc gặp Bất Nghi ở Lương Sơn Bạc. Lão bá có thấy mặt ông ta giật liên hồi thế kia không?
- Lão phu nhớ rõ là không!
Dao Quang quay sang nói với Vạn Gia Táo Quân :
- Hình như lúc xâm nhập Đàm gia trang, túc hạ đã ẩn nấp trong bụi hoa và bị gai đâm chảy máu. Họ Hoắc cười mát:
- Chuyện vớ vẩn ấy mà công tử cũng đem ra để gài tại hạ sao?
Dao Quang hờ hững đáp:
- Câu hỏi này không tính tiền! Vả lại các hạ đã sắp chết đến nơi rồi còn tham gia làm gì nữa! Hoắc Bất Nghi hoang mang lo sợ ấp úng hỏi:
- Sao công tử lại rủa tại hạ?
Dao Quang chỉnh sắc:
- Năm ngoái, tại hạ đến Đàm gia trang dự lễ thượng thọ, nhận ra trong vườn có trồng những bụi Tam Nguyệt Quỳnh Hoa của đất Miêu Cương. Loài hoa này thân có gai nhỏ, mang một chất độc rất quái dị, chỉ sau ba tháng sẽ làm tê liệt toàn bộ kinh mạch nạn nhân . Có lẽ mấy năm trước, chính bản thân Đàm minh chủ đã vô tình bị loại gai độc này đâm vào tay nên lão mới phải liệt giường!
Vạn Gia Táo Quân nghe tứ chi nhũn cả ra. Lão đứng lên vái lia lịa. Mếu máo khẩn cầu:
- Quả đúng là tại hạ đã bị gai ấy đâm phải, gần đây nghe cơ thể có hiện tượng bất thường. Cúi xin công tử khai ân cứu lấy cái mạng sâu kiến này. Nghĩ tôi xin nguyện làm thân trâu ngựa. suốt đời hầu hạ công tử!
Nói xong, lão bật khóc rất thảm thiết, van lạy Thần Bút Lực Sĩ, nhờ ông nói dùm.
Hạ lão nạt lớn:
- Ngươi suốt đời rình mò bí mật riêng tư của thiên hạ để thủ lợi, làm mất mặt cả người ở chốn suối vàng, nay gặp quả báo thì ráng mà gánh chịu !
Tuy nói thế nhưng ông lại hỏi Dao Quang:
- Quang nhi có trị được loại bệnh này không? Dẫu sao Hoắc Bất Nghi cũng là đệ tử duy nhất của bằng hữu lão phu!
Dao Quang gật đầu:
- Lão bá cứ yên tâm! Tiểu diệt xin tận lực!
Vạn Gia Táo Quân vui mừng khôn xiết, xô ghế qùy xuống đất lạy như tế sao.
Dao Quang cười hỏi:
- Các hạ mới trúng độc không lâu, ta chỉ cần một ngày để trục hết chất độc ra. Xin hãy đứng lên cho !
Bất Nghi ngượng ngùng lau nước mắt, ngồi vào ghế rồi nói:
- Bẩm công tử! Vạn Thư Cung tọa lạc trên núi Lãng Vân Sơn, nơi có bức tượng Phật Di Lặc khổng lồ trấn giữ ngã ba sông Mân Giang, Thanh Giang và Đại Độ Hà! Tại hạ nằm lì mười ngày đêm trên rường đại sảnh Đàm gia trang mới nghe được tin này. Yến Sơn Thần Y đã bàn với lệnh đệ Tuấn Dương là sẽ đi Vạn Thư Cung để tìm vũ khí đối phó với Ma Quang Bảo Kính của Quý giáo ! Lão ta đã lên đường vào ngày hôm qua!
Bọn Dao Quang lập tức trù hoạch kế sách, và sau đó nhờ chim câu Cái bang báo ngay cho các phái bạch đạo . Sau bữa cơm trưa., Dao Quang tiến hành việc chữa trị cho Vạn Gia Táo Quân, chàng cắm đầy cơ thể lão những mũi kim bạc và dùng Chi Nguyên Chân Khí dồn hết chất độc xuống huyệt Dũng Tuyền ở lòng hai bàn chân. Cuối cùng, hai huyệt này sưng phù lên và có màu tím đen . Thần Bút Lực Sĩ cắm hai cây kim rỗng vào đấy, máu đen bắn ra thành vòi và cực kỳ hôi thối. Bất Nghi nghe cơ thể sảng khoái, má trái không còn giật nữa, biết mạng mình đã được bảo toàn, liền qùy xuống xưng là thuộc hạ, xin theo phò tá Hiên Viên công tử!
Dao Quang rất mừng vì có được một thủ hạ lợi hại như Hoắc Bất Nghi. Lão là truyền nhân của Qui hạc Lão Nhân đất Hán Dương, và là người duy nhất trong võ lâm tinh thông hai môn tuyệt học Qui Tức Đại Pháp và khinh công Hạc ảnh Xuyên vân. Với Qui Tức Đại Pháp, họ Hoắc có thể nằm bất động nửa tháng trời không
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
