watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LAZADA - Mua Sắm Online
Mua sắm trực tuyến với giá rẻ nhất tại Lazada
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 13:50 - 01/07/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 10961 Lượt

đó trang điểm hay sao mà lâu vậy?_chẳng thèm để ý đến ánh mắt người kia Tử Phong không những không cảm thấy có lỗi về việc mình đã gây ra mà còn đá xoáy vào nỗi đau của nạn nhân.

– Mày giỏi nhỉ tại ai mà tao ra thế này?_kéo ghế ngồi một cách thô bạo đầu Thiên Ân bừng bừng lửa giận.

– Ơ, sao mày lại nói tại tao tại mày làm tao sốc quá mới làm vậy, nếu muốn trách thì trách mày chứ sao trách tao được._ Tử Phong tỏ vẻ bức xúc vì bị vu oan là thủ phạm nhưng thật chất anh hiểu rõ lỗi cũng một phần do anh, nếu anh biết kiềm chế hơn thì chẳng xảy ra chuyện vừa rồi làm Thiên Ân và cả anh mất hình tượng trước cô phục vụ.

– Thôi không cải nữa ăn đi mệt quá!_ Thiên Ân giọng có vẻ dịu đi hơn lúc nãy, tay cầm dao tay cầm nĩa cắt cắt xẻ xẻ miếng thịt trên đĩa.

Tử Phong cũng chẳng nói thêm câu nào lặng lẽ cầm dao nĩa lên theo lời Thiên Ân nói. Sau vài phút ăn trong im lặng, sực nhớ ra điều gì Tử Phong lại hỏi Thiên Ân:

– Mày nói ra đây có chuyện quan trọng cần nói sao không nói đi.

– Hả?_đang ăn vẫn chưa kịp nuốt câu nói của Tử Phong nên Thiên Ân buột miệng hỏi lại như một người chẳng hề biết gì.

Tử Phong cũng chả buồn hỏi lại đôi mắt màu cà phê mở to hơn trong khi đôi mày khẽ nhíu lại tỏ thái độ không hài lòng vì nghĩ là Thiên Ân lừa mình.

– À, tao quên mất thật ra cũng không có gì quan trọng chẳng qua muốn cho mày một bất ngờ thôi._định thần lại Thiên Ân nở nụ cười nhẹ nhàng trả lời.

Nhưng câu trả lời chẳng làm cho tâm trạng Tử Phong khá lên là bao, càng ngờ vực hơn hỏi ngược:

– Bất ngờ?

– Đúng rồi bất ngờ nho nhỏ.

– Bất ngờ gì?

– Đã bảo là bất ngờ dĩ nhiên phải giữ bí mật chả lẽ lại đi nói ra thằng hỏi lạ thôi ăn đi lát nữa rồi biết.

Tử Phong lắc đầu ngán ngẩm chẳng biết Thiên Ân định bày trò gì.

Hai người đang ăn cho xong thì nghe tiếng gót giày đang ngày càng tiến lại gần cả hai ngẩng mặt lên nhìn, đôi đồng tử trong mắt Tử Phong căng ra đầy ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường mỉm cười với người trước mặt đã không còn xa lạ.

Thiên Ân thì không hề tỏ vẻ ngạc nhiên, mà chỉ mỉm cười một nụ cười chào đón như đã biết trước sự hiện diện của người này.

Người vừa bước vào là một chàng trai trạc tuổi hai anh, dáng vẻ không kém cạnh hai anh là mấy nở nụ cười tươi đưa hai tay ra để để bắt lấy hai tay của hai thằng bạn đang chào đón mình.

– Khỏe không hai chủ tịch trẻ?_ chàng trai kéo ghế ngồi giữa hai người nhẹ nhàng hỏi giọng nói đầy khách sáo nhưng đùa cợt.

– Cảm ơn Đường thiếu gia quan tâm chúng tôi vẫn khỏe_ Tử Phong cũng đáp trả bằng giọng khách sáo nhưng khóe môi vẫn cười vì gặp lại người bạn cũ.

Cả ba cùng bật cười vì điệu bộ vừa rồi. Cười xong chàng trai họ Đường cũng lên tiếng:

– Thôi được rồi không giỡn nữa, thấy tao về ngạc nhiên không?

Tử Phong không đáp chỉ nhếch khóe môi nhẹ gật đầu đồng tình, trong khi đó Thiên Ân trả lời cộc lốc:

– Không._vừa trả lời xong anh nhận được cái đánh bốp tù người bạn cũ.

– Ai da, đau sao mày đánh tao?_khẽ nhăn nhó mặt vì đau Thiên Ân càu nhàu.

– Mày được tao báo cho biết rồi ngạc nhiên cái nỗi gì.

– Ờ hé, tao quên.

– Thì ra tụi bây bày trò, về lúc nào sao không nói tao ra sân bay đón bày dặt bày trò rõ trẻ con._bây giờ Tử Phong mới lên tiếng.

– Ờ, tao cũng mới về thôi, tao báo cho thằng Ân biết nó đòi nói cho mày biết ra sân bay đón nhưng mà tao kêu nó giấu muốn cho mày một bất ngờ thôi.

– Ra thế, thôi ăn gì gọi đi Chiêu_ Tử Phong đưa tay về phía phục vụ ra hiệu, một nhân viên phục vụ đi ra là nam cũng may không phải cô lúc nãy nếu không Tử Phong lại không nén được cười.

Khải Chiêu gọi món xong, cũng cùng ăn với hai thằng bạn lúc này Thiên Ân mới kể về cuộc điện thoại từ Khả Chiêu cách đây hai ngày.

***

Nữa đêm đang an giấc trên giường bỗng điện thoại Thiên Ân reo lên hé mở mắt đôi mày nhíu lại đầy khó chịu tay quờ quạng lên cái bàn cạnh giường để lấy điện thoại, bắt máy trong chất giong ngáy ngủ, cũng chả thèm nhìn cái tên hiển thị trên màn hình đang nhấp nháy bắt máy vội áp lên tai nghe.

– Ai vậy?

– Tao nè, bạn cũ mới đi mấy năm mà quên rồi hả thằng kia?

– Tao là tên nào, đang ngủ đừng làm phiền_ nghe xong câu nói của Thiên Ân người đầu dây bên kia hơi sững người tưởng nhầm số, nhưng nghĩ lại múi giờ hai bên địa cầu trái ngược cậu khẽ cười.

– Giọng của tao mà cũng không nhận ra hả, đầu óc mày mau quên vậy?

Nghe xong câu này thì Thiên Ân mới nuốt trôi hết những câu nói nãy giờ, suy ngẫm lại giọng này đúng là rất quen rồi anh thản thốt kêu tên người đầu dây bên kia:

– Đường Khả Chiêu?

– Nói đúng rồi mừng vì mày còn nhớ tao, tao làm phiền giấc ngủ mày hả?

– Không phiền nhưng có chuyện gì mà gọi khuya vậy?

– Không có gì tao chuẩn bị về nước nên gọi điện báo cho mày biết.

– Thật à, vậy bao giờ về tao với thằng Phong ra đón.

– Không cần tới đó tao nói cho mày biết rồi mày hẹn thằngPhong ra là được rồi tao muốn cho nó một bất ngờ, cứ vậy đi mày đừng nói gì với nó.

– Ừ, vậy thôi bye bữa đó gặp.

– Ừ bye! Cuộc gọi kết thúc và cũng là lí do ba anh có cuộc gặp mặt như hiện tại, có thể nói Khả Chiêu là người bạn thân thứ hai của Tử Phong mặt dù đã xa nhau bốn năm vì Khả Chiêu phải sang Hoa Kì du hoc sau khi tốt nghiệp phổ thông bên này. Từ đó Tử Phong và Thiên Ân chỉ có thể liên lạc với Khả Chiêu qua webcam, thỉnh thoảng gặp nhau vài lần thông qua những chuyến công tác nhưng thời gian gặp cũng hết sức ngắn ngủi.

Khả Chiêu không phải bạn chung từ nhỏ của Tử Phong và Thiên Ân mà họ chỉ thân nhau từ khi học trung học vì hợp tính cách và cùng chung lí tưởng.

Khả Chiêu cũng là một trong số những người nằm trong tổ chức FA của Tử Phong. Lúc đầu Tử Phong không hề muốn cậu tham gia vì là bạn bè anh không muốn Khả Chiêu gặp bất trắc ngòai ý muốn chỉ vì chuyện riêng của anh nhưng vì cậu hâm dọa nếu không để cậu giúp thì đừng xem cậu là anh em nữa. Ngược lại thì Tử Phong không muốn mất một người anh em như Khả Chiêu nên đành cho cậu tham gia.

Khả Chiêu tốt bụng thẳng thắn và có khiếu hài hước nhất trong ba người nhưng khi xử lí công việc thì vô cùng cẩn thận.

Mặc dù thân nhưng Tử Phong và Thiên Ân cũng chỉ biết cậu khi ở trường biết sơ qua về gia thế và những người trong gia đình cậu còn những mối quan hệ dây mơ rễ má khác thì họ không quan tâm.

Ba chàng trai gặp lại nhau đúng là có nhiều chuyện để nói nhưng vì thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi nên họ chỉ ăn uống xong, Tử Phong kể chuyện lúc nãy cho Khả Chiêu nghe rồi cả ba cùng cười, trò chuyện vài câu.

– Nói đi mày học xong chưa mà về rồi?_ Tử Phong gieo tia nhìn về phía Khả Chiêu đầy nghi hoặc vì anh nhớ khi còn học cấp ba có đôi lần Khả Chiêu cũng cúp tiết mà trốn đi chỗ nào đó ngủ, có lẽ anh nghĩ lần này Khả Chiêu cũng trốn về nước trước khi hoàn thành khóa học.

– Đúng rồi nhìn điệu bộ mày

Trang: [<] 1, 11, 12, [13] ,14,15 ,242 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT