watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BIGONE 2015 - Phiên Bản Iphone
Game đánh bài cờ bạc đã có mặt trên Iphone
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 13:50 - 01/07/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 11055 Lượt

xong, mọi người đều có nhiệm vụ riêng nên đều ra ngoài, chỉ còn Thiên Ân và anh ở lại, từ ngoài cửa đi vào là Khả Chiêu và 3K.

– Ngồi đi!_Tử Phong đưa tay chỉ vào hai cái ghế cạnh mình.

– Gọi chúng tôi đến có việc gì?_3K giờ thì nhàn nhạt hỏi lại.

– Tôi chỉ muốn nói về quản gia nhà họ Diệp chẳng là đã đổi tên rồi nên có điều tra theo lí lịch cũ và quê hương của ông ta cũng chẳng được gì đâu vì vậy sẽ điều tra theo hướng khác.

Tử Phong cũng chẳng dài dòng anh đi thẳng vào vấn đề, người mà anh muốn tìm vốn dĩ không còn như trước nếu cứ đi theo hướng cũ cũng chỉ uổng phí công sức. Ba người còn lại gật đầu như đã hiểu, sự việc càng ngày càng phức tạp, người cần xuất hiện thì không xuất hiện, người xuất hiện gây ra cản trở lại xuất hiện sớm hơn họ tưởng.

– Còn người ra tay giết người lần trước theo nguồn tin điều tra được thì có liên quan đến Hạo Minh.

Tử Phong lại tiếp tục mở lời trò chơi của Hạo Minh chỉ mới bắt đầu cớ sao những chuyện trước kia lại có liên quan đến cậu ta.

– Doãn Hạo Minh?_ cả ba người còn lại như không tin vào tai mình nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

– Nhưng cậu ta làm như vậy vì mục đích gì?

Khả Chiêu cũng có chút am hiểu về con người Hạo Minh, cậu ta bản tính ngạo mạng một khi làm việc sẽ ra tay hết sức tàn độc nhưng lấy bằng chứng đâu ra để chứng minh cậu ta làm đó còn là một vấn đề nan giải.

– Vì một trò chơi.

Sự nhẫn nhịn cũng sẽ có giới hạn, nói như Tử Phong thì trò chơi này vốn dĩ đã bắt đầu từ lâu rồi nhưng chính anh lại không biết, cậu ta muốn cùng anh chơi một trò chơi nếu anh tìm được Thiên Tư thì anh sẽ thắng và dĩ nhiên không tìm được kết quả sẽ ngược lại.
Nếu cậu ta cứ có hành động cản trở như thế tất nhiên sẽ gây khó khăn cho việc tìm kiếm của anh, hơn nữa hành động của cậu ta không tránh khỏi làm anh hoài nghi chính cậu ta cũng muốn tìm kiếm nhưng là chỉ một mình cậu ta tìm thấy mà thôi, những người khác không có quyền nhún tay vào.

Người mà cậu ta không muốn nhún tay vào nhất chính là Du Tử Phong, anh cũng biết rằng Hạo Minh có tư niệm với Thiên Tư cũng chính vì điều này đã dẫn đến những xung đột trong những năm anh du học.

Mặc nhiên những gì diễn ra quá trùng khớp, tất cả như nói rằng những thứ trước kia anh điều tra đượclập tức bị mất dấu ngay sau đó đều có liên quan đến cậu ta và cả những người đứng sau vụ hỏa hoạng đó.

Nhưng ở lứa tuổi của cậu ta năm nó thì làm sao có thể làm nên việc kinh thiên động địa như thế được, một sự thật mập mờ mà Tử Phong tự phỏng đoán đó là cậu ta đang đi theo hướng của một người nào đó đã vạch đường sẵn.

Căn phòng hội trưởng trở nên im lặng đến kì lạ, một người theo đuổi một suy nghĩ nhưng họ vẫn cùng một mục tiêu làm cách nào để lôi đầu kẻ đứng đằng sau giật dây xem trò hay.

Nói thì nói vậy nhưng tất cả vẫn chỉ là suy đoán, dù cho Hạo Minh làm theo sự chỉ dẫn của người khác nhưng vẫn phải đề phòng vì cậu ta vẫn có chủ kiến của riêng mình, tàn độc theo cách của riêng mình.

Đang ngồi suy nghĩ, điện thoại Tử Phong có tin nhắn:" Anh Tử Phong, anh nhớ đừng bỏ bữa trưa đó, rất có hại cho sức khỏe".

Tử Phong đọc xong tin nhắn nhếch môi cười một cái, trong ánh mắt phảng phất sự dịu dàng lẫn nhớ nhung, anh nhanh chóng trả lời tin nhắn, rồi đứng dậy rời phòng hội trưởng.

– Ê, thằng kia mày đi đâu mà nhanh vậy?_ Thiên Ân cảm thấy lạ khi không đọc xong tin nhắn liền đi một mạch.

Tử Phong đi đến cửa phòng mới chịu cất tiếng nói:

– Không muốn ăn trưa thì cứ ở lại.

Ba người còn lại nhìn mặt nhau khó hiểu, từ bao giờ mà anh ý thức được giờ giấc trong những lúc quan trọng như thế này. Bình thường anh đối với công việc là trên hết, có khi bỏ cả bữa trưa chỉ khi 3K cảm thấy lo lắng nhắc nhở anh thì may ra.

Khả Chiêu đi đến chỗ Thiên Ân khoát vai thân thiết, nói nho nhỏ như không để Tử Phong biết nhưng âm lượng thì không hề điều chỉnh.

– Nó thay đổi từ lúc nào mà tao không biết vậy ta?_nói xong cậu ta còn sờ sờ cằm ra vẻ nghĩ ngợi.

Thiên Ân cười cười nhún vai ý bảo không biết, Tử Phong thay đổi thất thường đoán biết được hành động của anh quả rất khó.

– Hai người không cần phải suy nghĩ nhiều, mãnh lực tình yêu nó vậy đấy.

3K thở dài một cái đi theo sau Thiên Ân và Khả Chiêu lảm nhảm cố ý nói lớn một chút cho người phía trước nghe thấy. Lúc trước anh ta nói khan cả cổ có bao giờ anh chịu nghe đâu, lúc nào cũng bảo xong việc đã rồi tính, bây giờ thì thật kì lạ chỉ một tin nhắn mà có thể thay đổi thói quen.

Đúng là trọng "bạn gái" khinh "trợ lí" thật không công bằng. Nhưng mà anh ta có phóng đại quá hay không, họ chưa nói thích nhau mà, cũng may chỉ là ý nghĩ nếu để Tử Phong biết được chắc lột da anh ta ra không một chút thương tiếc.

Tử Phong vẫn đi chỉ cong nhẹ môi, anh biết họ cố ý nói cho anh nghe. Nhưng họ nói cũng không sai chính cô gái đó gần hai tuần nay nhắc nhở anh chuyện này và còn nhiều tin chúc ngủ ngon vào mỗi đêm, trong lúc cô ở chung nhà với anh chắc đã biết được một số thói quen không tốt của anh.

Nhưng những điều đó làm anh không cảm thấy phiền trái lại lại thấy vui, những lúc như thế anh vẫn thường hay đùa vài câu với cô nói đúng hơn anh rất muốn xuất hiện ngay bên cạnh cô.

Có những lúc anh mãi miết làm việc mà không để ý đến những tin nhắn cô gửi tới khi nhìn lại anh lại cảm thấy có lỗi nhưng cô vẫn đều đặn và thường xuyên như thế gửi tin nhắc nhở anh. Anh có còn thích cô ở mức bình thường hay không chính bản thân anh cũng không biết.

Ai nói anh không có cảm xúc chính là sai lầm nghiêm trọng và vì thế anh luôn chiếm thế thượng phong trong việc bức bách người khác cho dù trong tâm bất ổn.

————————-
Cứ mỗi trưa thói quen của Tâm Di chính là cầm cái điện thoại trên tay đi qua đi lại trong phòng, tin nhắn đã chuẩn bị sẵn lại không dám gửi, cô sợ anh nói cô phiền phức sẽ chán ghét cô, nhưng cô không nghĩ nhiều đến điều đó cho lắm cô chỉ quan tâm đến sức khỏe của anh thôi.

Mỗi đêm cô vẫn gửi một tin nhắn chúc ngủ ngon cho anh nhưng chẳng thấy anh trả lời, cô buồn cứ ôm điện thoại thở dài đầy thất vọng, anh làm gì mà để ý đến mấy tin nhắn nhảm nhí của cô cơ chứ rồi ngủ quên lúc nào không hay. Sáng ra cô lại nhảy cỡn lên vì vui mừng anh có trả lời tin nhắn của cô chẳng qua là quá khuya mà thôi.

Từ ngày ấy thì cô cứ làm một việc như thế đã trở thành thói quen, muốn cô bỏ đi thói quen này thì hơi khó.

Tâm Di đang ngồi uống nước cùng Tiểu Kì lại thấy cô nàng này hay cười ngô nghê một mình, cô biết chắc là đang nhắn tin tán gẫu cùng Thiên Ân rồi không biết sao vừa buồn cười mà cũng vừa tủi thân.

– Bà làm cái gì mà cười từ đầu buổi đến giờ như uống nhầm thuốc vậy?

Tiểu Kì nhìn Tâm Di cười trừ, cô đúng là bị Thiên Ân chọc cho cười nhưng có nên nói ra hay không, không khéo cô bị Tâm Di chọc ngoáy lại khổ.

– Không có gì.

– Tôi thì thấy bà sa vào lưới tình rồi cũng nên.

Nói người ta nhưng cũng phải nghĩ lại mình, Tiểu

Trang: [<] 1, 48, 49, [50] ,51,52 ,242 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT