watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LEO Privacy Guard - Diệt Virus
Phần mềm diệt virus và tăng tốc android của bạn.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 22:14 - 30/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 3753 Lượt

nhìn Long hỏi lại một lần nữa:
– Anh hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi nói được không. Em hỏi lại nhé. Khi nào thì chúng ta xa nhau?
Câu hỏi tuy đơn giản nhưng thật ra là vô cùng khó khăn với Long. Anh có thể trả lời Dương giống như vừa rồi nhưng rồi anh nghĩ nếu như thế sẽ là nói dối. Không có cái gì là tuyệt đối cả, ngay cả anh chính lúc này, bên cạnh người con gái anh yêu nhưng rồi khi về nhà mỗi người một nơi cũng được xem là xa cách đó. Thế nên Long muốn mình có một câu nói hoàn hảo với Dương:
– Em à, khi chúng ta xa nhau chính là lúc tình yêu rời bỏ hai đứa mình.
Một câu trả lời hoàn hảo cho một câu hỏi không hoàn hảo. Có nhiều người hỏi nhau tại sao lại chia tay? Nhiều người sẽ đổ lỗi cho hàng ngàn lý do được đặt ra nhưng họ quên rằng cốt lõi của vấn đề là tình yêu có thời gian riêng, khoảnh khắc riêng để đến rồi đi. Thế nên khi chia tay chứng tỏ tình yêu đã rời xa hai người.
21h,
Đứng trước phòng trọ của Dương.
– Em ngủ ngon nhé. Mai anh sẽ đến đón em đi học.
Dương cũng chúc lại anh:
– Anh cũng ngủ ngon nhé, mai gặp lại.
Long vừa về trong lòng bổng dấy lên một nỗi nhớ.
Phải chăng khi yêu vừa xa cách là như thế này sao?
Nhưng rồi Dương lại nghĩ khi nào tình yêu sẽ rời xa hai người. Long cho Dương một câu trả lời hoàn hảo nhưng cũng là một câu trả lời mở. Long muốn hai đứa làm những gì có thể để nuôi dưỡng tình yêu của mình. Làm thế nào để nó không héo úa, chết dần, chết mòn. Những suy nghĩ hỗn độn đó cứ quanh quẩn trong đầu Dương đến khi cô thiếp đi lúc nào không biết.
6h sáng,
Cái giá lạnh của mùa đông Hà Nội bắt đầu, những làn gió lạnh len lỏi vào từng khung cửa chui vào phòng Dương làm cô khẽ rùng mình tỉnh giấc. Nhìn chiếc đồng hồ trên bàn thật sự cô không muốn chui ra lúc nào nhưng tiếng gọi của Long bên ngoài cửa làm cô không thể không ngượng ép ra khỏi giường cả.
Khoác thêm trên người một chiếc áo mỏng Dương lết từng bước chân ra mở cửa.
– Còn sớm mà anh!
Nhìn thấy bộ mặt ngái ngủ của Dương, Long không thể không cười rồi cốc nhẹ lên đầu cô.
– Bé yêu của anh ơi, em sớm muộn cũng biến thành con heo lười thôi! Em sửa soạn đồ đạc chúng ta cùng đi ăn sáng nào.
– Em không có thói quen ăn sáng.- Xoa xoa chỗ bị đánh Dương nhăn mặt bỉu môi.
Chưa kịp nói hết lời đôi bàn tay của Long đã lôi Dương đến phòng Toilet nhét cô vào bên trong đóng cửa lại.
– Em có 5 phút. Nhanh lên nhé.
Bên trong phòng Toilet Dương nhìn mình trong gương rồi khẽ cười với chính mình. Cô tự hiểu rằng từ rất lâu rồi cô mới có được cái cảm giác như thế này, có lẽ khi yêu là như thế này đây.
Không phải để Long đợi lâu chưa tới 5 phút Dương đã có mở cửa bước ra. Mùi hương nhè nhẹ phảng phất làm Long hít hít.
– Anh làm sao thế?- Dương nhìn thấy biểu hiện khác lạ của Long liền cất lời.
– Anh chợt phát hiện thấy một mùi thơm của một loài hoa Tiên nên anh phải tranh thủ thưởng thức đó mà.- Long trả lời đầy tinh nghịch.
Long trả lời Dương làm Dương không thể không thẹn thùng, cô biết câu nói này không phải chỉ dành riêng cho cô, hẳn cũng đã có nhiều người con gái từng được Long mê hoặc bằng những lời lẽ ong bướm thế này. Nhưng lần này cô cảm thấy sự ấm áp lạ lùng trong lời nói ấy, nó khiến cô không màng đến quá khứ trước đây của Long. Gạt phắt đi những suy nghĩ cô cùng Long rảo bước trên con đường phố Hà Nội.
Cả hai dừng bước trước một quán phở Hà Nội gia truyền khá nổi tiếng ở đây. Mới sáng sớm nhưng số lượng khách tới ăn đã rất nhiều.
Cầm hai tô phở từ tay bà chủ quán Long bước tới bàn Dương đang ngồi rồi cất tiếng nói:
– Có chuyện gì làm cô bé của anh có một cái nhìn xa xăm và suy tư như thế kia vậy?
Được tiếng nói của Long cắt đứt Long suy nghĩ Dương quay trở lại hiện tại .
– Không có gì đâu anh. Em chỉ suy tư vu vơ thôi ấy mà.
– Em anh nhanh đi cho nóng.- Long đặt tô phở trước mặt Dương.
Long cũng đặt tô phở xuống rồi kéo ghế ngồi xuống thì tô phở của mình đã bị Dương kéo về phía mình.
– Em tính ăn hai tô luôn sao? Hahahaha, sao không nói cho anh biết trước. Ban đầu có chút ngạc nhiên rồi Long cười phá lên.
Dương nghiêng đầu cười tinh quái:
– Anh lầm rồi. Em chia cho anh một nữa của em đó chứ. Em sẽ nuôi anh thành heo giống em hihii.
Một nữa số phở của Dương nhanh chóng bị san sẻ qua cho Long. Nhìn tô phở của Long lúc này thật vĩ đại. Mọi người mới bước vào trong quán nhìn đều tỏ thái độ ngạc nhiên rồi quay đi. Long phải nhanh chóng giải quyết cho số phở vơi đi còn Dương thì chậm rãi vừa ăn vừa thích chí mỉm cười. Hai người ăn xong lại cùng nhau rảo bước đến trường.
.
.
.
Buổi học sáng nhanh chóng trôi qua nhanh, Long nhanh chóng phi tới lớp của Dương chỉ mong được nhìn thấy cô. Nhưng khi đến lớp thì không thấy Dương đâu cả. Nguyên vừa nhìn thấy Long liền chạy tới nói với giọng lo lắng:
– Anh đi ngay tới khu đất trống sau trường đi. Lúc nãy có mấy đứa lớp trên đến kéo Dương ra ngoài ấy rồi.
Như sét đánh ngang tai Long chạy nhanh nhất có thể đến khu đất trống. Chỉ mong Dương không có chuyện gì xảy ra cả. Nhưng khi đến nơi một cảnh tượng khủng khiếp xảy ra. Những tên du côn nằm la liệt, miệng không ngừng rên la. Long nhìn quanh tìm kiếm Dương chợt đứng người khi thấy Dương đang ôm một người thanh niên lạ mặt. Nhưng cũng đủ tỉnh táo để biết được người thanh niên này vừa hạ gục những tên du côn này cứu Dương.
– Cảm ơn anh đã cứu bạn gái tôi.
Nghe thấy giọng Long, Dương liền buông Nhật ra sà vào lòng Long khóc thút thít:
– Anh ơi, em sợ lắm.
– Có anh ở đây rồi. Em đừng sợ nữa nhé!- Long ôm nhẹ Dương vào lòng rồi an ủi.
Nhật nhìn thấy Long và Dương ôm nhau không dời trong long không tránh khỏi cảm giác ghen tị trong người. Nhật tự nhủ rằng “khi Dương đang gặp nguy hiểm thì anh ta đang ở đâu chứ? Sao anh ta không bên người yêu để bảo vệ cô ấy?
Không nói gì Nhật lặng lẽ bỏ đi để lại Dương và Long ở đó tâm sự. Một lúc sau Dương lau hết những giọt nước mắt cuối cùng rồi dời khỏi ngực Long liền hỏi:
– Nhật đâu rồi anh?
Biết rằng Dương đang hỏi tới người thanh niên vừa nãy, Long trả lời:
– Anh ta đi được một lúc rồi. Có gì không em? Mà anh ta tên Nhật à? Anh chưa gặp người này trong trường mình khi nào cả.
Tất nhiên là Dương sẽ nói cho Long biết Nhật là ai. Tuy nhiên cô không kể hết tất cả cho Long nghe về Nhật vì đơn giản cô không muốn chuyện tình cảm của hai người có mặt người thứ ba bên trong. Không biết đây có phải quyết định sáng suốt nhất của cô hay không nhưng chính vì sự che dấu này mà giữa Long và Dương không ít lần xảy ra những xích mích không đáng có.
.
.
.
Cách đó không xa tiếng Nhân tức tối vang lên cả một vùng, khác hẳn với cái giọng ẻo lả vốn có của mình.
Em xinh đẹp rồi mình chia tay nhé – Trang 5
Chương 12: Âm mưu của Nhật
Cách đó không xa tiếng Nhân tức tối vang lên cả một vùng, khác hẳn với cái giọng ẻo lã vốn có của mình.
“Bốp”
– Đồ ăn hại, chúng mày đúng là lũ bị thịt. Có một thằng thư sinh và một con tiểu thư trói gà không chặt mà cũng xử lý không xong còn dám vác mặt về đây gặp tao à.
Cả bọn du côn vai u thịt bắp lại đang khép lép e dè trước một người đàn ông mang đầy nữ tính này sao. Thật sự Nhân là ai lại có một quyền lực mạnh như thế? Phải chăng gia đình Nhân là một gia đình quyền lực?
Dấu chấm hỏi được đặt ra từ một người đã chứng kiến diễn biến cuộc trò chuyện của Nhân và đám tay sai.
– Mày muốn biết tại sao chúng nó không làm gì được tao không thằng hai phai kia.- Bất ngờ Nhật bước ra.
Vừa nghe thấy hai chữ “hai phai” Nhật liền quay sang nơi tiếng nói vọng đến. Nhật đang dựa vào gốc cây gần đó hai tay đút vào túi quần mắt nhìn về phía Nhật tỏ vẻ khinh bỉ.
Bọn thuộc hạ của Nhân liền lên tiếng:
– Là nó, là nó đó đại ca.
– Chính nó là người đã cứu con bé hồi sáng đó đại ca.
Nhấc người ra khỏi cái ghế đang ngồi tiến về phía của Nhật đang đứng.
– Thì ra là chú em phá chị đó hả? Chú em muốn gì đây nào?
Nghe cái giọng ẻo lã của Nhân mà Nhật nổi hết da gà, chưa kể Nhân còn có vài cử chỉ vuốt ve Nhật. Không nói dài dòng, Nhật đi thẳng vào vấn đề chính.
– Tôi không biết mối quan hệ giữa anh,…à không chị với Long như thế nào nhưng tôi cấm các người chạm tới Dương. Nếu không đừng trách.- Lời nói của Nhật đủ to, đủ mạnh để thể hiện sự đe dọa của mình.
Không cần nói nhiều Nhân cũng đủ biết rằng người thanh niên này chắc hẳn có tình cảm với người đã chen vào giữa Nhân và Long.
– Nếu tao thích chạm vào con bé ấy thì mày làm gì tao nào?- Nhân ẻo lả trả lời rồi tiến sát đến Nhật.
Câu nói của Nhân vừa dứt thì nắm đấm của Nhật cũng vừa vút tới…
Nhưng…
Nhân rất bình tĩnh đưa tay lên chặn lại một cách khá đơn giản.
– Làm gì mà nóng thế em trai. Chú thích chơi với chị à? Có món nào ngon tung ra hết cho chị xem nào???
Buông nắm đấm và đẩy Nhật lui ra xa, cả hai bắt đầu thủ thế. Đứng bất động một lúc lâu Nhật liền phi tới ra tay trước. Một quyền xuất ra nhanh, mạnh và không kém phần chuẩn xác. Tuy nhiên không cú đấm nào có thể chạm tới được Nhân. Chỉ với những động tác xoay chuyển nhẹ nhàng, những cái chạm tay tưởng chừng như không có gì nhưng rất hiệu

Trang: [<] 1, 7, 8, [9] ,10

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT