watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BIGONE 2015 - Phiên Bản Iphone
Game đánh bài cờ bạc đã có mặt trên Iphone
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 17:17 - 20/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 5938 Lượt

điệu đã trở nên căng thẳng, không nhường nhịn nữa.

Thiếu nữ áo trắng lại cười dài, tiếng cười tuy lảnh lót, song đã chứa ẩn vẻ sắc lạnh nói:

- Linh Xà tiên sinh, một mình tiểu nữ dĩ nhiên không dám uy hiếp tiên sinh, nhưng thúc thúc của tiểu nữ đang ở bên ngoài chờ hồi âm đấy.

Đào Lâm biết thúc thúc của thiếu nữ áo trắng có lẽ là lão nhân đi cùng trên xe ngựa, chẳng rõ Linh Xà tiên sinh trả lời ra sao?

Nhưng nàng lắng tai nghe, ngoài khách sảnh im phăng phắc, hồi lâu mới nghe Linh Xà tiên sinh cất tiếng nói, nhưng tiếng nói rất khẽ, Đào Lâm không sao nghe được.

Lại một hồi nữa, mới nghe thiếu nữ áo trắng nói:

- Vậy thì tiểu nữ xin cáo từ!

Đào Lâm tuy không biết Linh Xà tiên sinh đã nói gì với thiếu nữ áo trắng, nhưng nghe nàng ta tự động cáo lui, cũng cảm thấy yên tâm phần nào.

Lại nghe Linh Xà tiên sinh nói:

- Cho lão phu gởi lời hỏi thăm lệnh tôn và lệnh thúc.

Tiếp theo là “kẹt” một tiếng mở cửa, rồi thì tiếng vó ngựa lộp độp, hẳn thiếu nữ áo trắng đã đến đây bằng chiếc xe ngựa trắng hôm trước.

Lát sau, Linh Xà tiên sinh trở vào, đưa mắt nhìn Đào Lâm một hồi, Đào Lâm chỉ nhận thấy ánh mắt lão ta có vẻ khác lạ, nhưng không sao hiểu nổi tâm ý lão ta, chỉ thấy lão ta vung tay điểm vào vai mình, huyệt đạo liền được giải khai.

Đào Lâm vội hỏi:

- Tiền bối, Dị cô nương đã đi khỏi rồi ư? Nàng ta là người thế nào vậy?

Linh Xà tiên sinh cười bí ẩn:

- Rồi đây ngươi sẽ rõ, bây giờ hỏi nhiều làm gì?

Đào Lâm đành lặng thinh, Linh Xà tiên sinh đưa tay lên kệ, chọn từ trong số hơn trăm chiếc bình ngọc lấy xuống một chiếc, trút ra ba hoàn thuốc, nói:

- Ngươi hãy uống ba hoàn thuốc này nào, trong vòng một giờ chỉ được vận chuyển chân khí, không được làm gì khác. Ngày hôm sau nếu thấy trong lòng bàn tay xuất hiện vết rỗ đỏ, hãy đến gặp lão phu.

Đào Lâm thấy Linh Xà tiên sinh đã bỏ qua việc động thủ khi nãy, bất giác cảm thấy ái ngại, nói:

- Tiền bối, khi nãy tiểu nữ đã đắc tội nhiều…

Linh Xà tiên sinh khoát tay ngắt lời:

- Khỏi phải nói nhiều nữa.

Đào Lâm lại đưa mắt nhìn Lý Thuần Như nói:

- Tiền bối, chẳng hay Lý đại ca thương thế ra sao? Có nguy hiểm đến tính mạng chăng?

Linh Xà tiên sinh nhếch môi cười, vẻ cười hết sức quái dị.

Đào Lâm bất giác ngẩn người, không hiểu lão ta có dụng ý gì.

Linh Xà tiên sinh chậm rãi nói:

- Khi nào ngươi dồn độc rắn đến lòng bàn tay, có lẽ lúc ấy hắn đã nói được rồi.

Đào Lâm nghe Linh Xà tiên sinh nói một cách trịnh trọng như vậy, biết là không phải giả dối, càng thấy yên lòng hơn, bèn ngồi xuống xếp bằng.

Sau khi ăn vào Địa Huyết Quả, nàng thấy huyết khí thông suốt, chân khí dồi dào, chẳng mấy chốc đã bảo nguyên thủ nhất, ngưng khí định thần, ngoại giới hoàn toàn không còn ảnh hưởng đến nàng nữa.

Chẳng rõ đã trải qua bao lâu, bỗng nghe tiếng Linh Xà tiên sinh nói:

- Độc rắn đã dồn đến lòng bàn tay, ngươi có thể đứng lên được rồi.

Đào Lâm mở bừng mắt, ngạc nhiên nói:

- Nhanh thế này, đã qua một giờ rồi ư?

Ngoảnh sang nhìn Lý Thuần Như, thấy sắc mặt chàng tuy trắng nhợt, nhưng đã ngồi dậy được và nhìn nàng cười.

Đào Lâm mừng rỡ nói:

- Lý đại ca đã khỏe rồi hả?

Lý Thuần Như giọng yếu ớt:

- Dẫu sau cũng từ Quỷ Môn Quan trở về rồi.

Đào Lâm định hỏi gì nữa, nhưng bị Linh Xà tiên sinh ngăn cản. Đào Lâm ngoảnh lại nhìn, chỉ thấy Linh Xà tiên sinh tay cầm một mũi kim vàng dài chừng ba tấc, nói:

- Xòe tay ra để lão phu chích độc dịch ra ngoài.

Đào Lâm xòe tay ra, bất giác giật nẩy mình, thì ra trên lòng bàn tay nàng đầy hình hoa đào đỏ tươi, nhưng trông rất tà quái, hai tay đều giống như nhau vậy.

Đào Lâm thấy Linh Xà tiên sinh quả đã cứu sống Lý Thuần Như, lòng hết sức tin tưởng, vâng lời xòe hai tay ra đặt lên bàn.

Linh Xà tiên sinh cẩn thận dùng kim vàng đâm vào giữa một đóa hoa đào, đoạn dùng hai ngón trỏ và giữa đè mạnh lên hoa đào.

Đào Lâm giờ mới chú ý, mũi kim vàng có lẽ rỗng ruột, hẳn là khi đè xuống, độc dịch sẽ bắn ra.

Nhưng chỉ thấy Linh Xà tiên sinh nhấn mạnh hai cái, thoáng biến sắc mặt, đóa hoa đào vẫn đỏ tươi, không mảy may thuyên giảm.

Linh Xà tiên sinh thấp giọng nói:

- Lạ thật!

Đoạn lão rút kim vàng ra, lại đâm vào đóa hoa đào thứ hai, trên lòng bàn tay Đào Lâm, phải trái đều có bốn năm vết rỗ y hệt như hoa đào, nhưng Linh Xà tiên sinh liên tiếp thử sáu bảy vết, đều không hề phún ra một giọt độc dịch nào cả.

Đào Lâm thấy vẻ mặt Linh Xà tiên sinh mỗi lúc càng kinh dị, lòng cũng hết sức hồi hộp, sau cùng không nén được hỏi:

- Tiền bối, chẳng lẽ độc rắn không lấy ra được ư?

Linh Xà tiên sinh không đáp, chỉ dùng tay thăm dò nhịp mạch của Đào Lâm, đoạn thu kim vàng về, nói:

- Không thể nào lấy độc rắn ra được rồi.

Đào Lâm sửng sốt, vội hỏi:

- Vậy… tiểu nữ có sao không?

- Không sao cả.

Đào Lâm tưởng Linh Xà tiên sinh chỉ là an ủi mình, vội nói:

- Tiền bối cứ nói thật ra đi!

- Dĩ nhiên là lão phu đã nói thật…

Bỗng ngưng lời, do dự một hồi lão mới nói tiếp:

- Sau này nếu có động thủ với người, nương tay được thì hãy nương tay, nếu có đồng môn sư huynh đệ, nhớ là tuyệt đối không được đối chưởng qua chiêu.

Đào Lâm ngơ ngác:

- Tiền bối nói vậy nghĩa là sao?

Linh Xà tiên sinh không đáp, chỉ nói:

- Ngươi hãy nhớ kỹ lời nói của lão phu là được rồi, hà tất hỏi nhiều.

Đào Lâm đành không hỏi nữa.

Sáu ngày trôi qua, thương thế của Lý Thuần Như dần khá hơn, đã có thể đi đứng.

Trưa ngày thứ bảy, Đào Lâm đang cùng Lý Thuần Như trò chuyện, bỗng nghe tiếng một thiếu nữ nói:

- Linh Xà tiên sinh, tiểu nữ đã đến y hẹn.

Đào Lâm nhận ra ngay đó chính là tiếng nói của thiếu nữ áo trắng, bất giác giật mình, từ khe cửa nhìn ra, chỉ thấy thiếu nữ áo trắng hớn hở bước vào, Linh Xà tiên sinh tiến ra đón và nói:

- Dị cô nương quả là đúng hẹn!

Lý Thuần Như thấy Đào Lâm biến sắc mặt, ngạc nhiên hỏi:

- Đào cô nương, đó là ai vậy?

Đào Lâm vội vã kể lại tình hình về thiếu nữ áo trắng, Lý Thuần Như bỗng thất thanh nói:

- Đào cô nương, nàng ta họ Dị ư?

Đào Lâm chưa kịp trả lời, chỉ gật lấy gật để.

Lại nghe thiếu nữ áo trắng nói:

- Thương thế của hai người ấy ra sao rồi?

Linh Xà tiên sinh nói:

- Đã bình phục rồi. Dị cô nương là người thủ tín, vật đã hứa có mang đến chăng?

Nếu không thì lão phu chẳng thể giao hai người ấy cho cô nương.

Đào Lâm nghe vậy cả kinh, thảo nào Linh Xà tiên sinh đã ân cần chữa thương cho mình và Lý Thuần Như, thì ra để trao đổi vật gì đó với thiếu nữ áo trắng!

Nàng vội quay sang dùng tay ra hiệu với Lý Thuần Như, Lý Thuần Như cũng thấp giọng nói:

- Đào cô nương, chúng ta tuyệt đối không thể để lọt vào tay thiếu nữ họ Dị này!

Đào Lâm lại đưa mắt nhìn qua khe cửa, chỉ thấy thiếu nữ áo trắng từ trong lòng lấy ra một chiếc ngân bài lấp lánh, vuông vức chừng hơn một tấc, không trông thấy rõ trên mặt khắc chữ gì.

Thiếu nữ áo trắng nói:

- Gia phụ bảo là dùng ba lần thì quá mức, chỉ cho tiên sinh dùng hai lần rồi trả lại ngay!

Đào Lâm chợt động tâm, dường như đã từng nghe nói, đó là trong võ lâm có một chiếc ngân bài uy lực rất lớn, nhưng ấn tượng quá mơ hồ, trong lúc cấp bách không sao nhớ ra được, xem ra hai người còn nói với nhau một số điều nữa, không nhân lúc này đào tẩu thì còn đợi đến bao giờ?

Hai người lần lượt phóng qua cửa sổ, Đào Lâm dìu Lý Thuần Như chạy xa được gần ba trượng, đã nghe tiếng thiếu nữ áo trắng từ trong nhà tức giận nói:

- Linh Xà tiên sinh, họ đâu rồi?

Linh Xà tiên sinh cũng kinh ngạc nói:

- Ủa, mới vừa rồi còn đây mà, có lẽ đã đào tẩu rồi.

Đào Lâm vội kéo Lý Thuần Như nấp vào sau một ngọn cây liễu to.

Chỉ nghe Linh Xà tiên sinh nói:

- Dị cô nương đừng nổi giận, lão phu mà thổi xà địch, chỉ cần họ chưa thoát ra ngoài ba dặm, chẳng sợ họ bay lên trời.

Vừa dứt lời, đã nghe tiếng địch lảnh lót vang lên, liền tức thì, tiếng “soạt soạt” nổi lên từ bốn phương tám hướng. Đưa mắt nhìn quanh, hai người bất giác rùng mình sởn gáy, thì ra xung quanh đang có vô số rắn độc đủ màu đủ cỡ, nghe tiếng địch lúc nhúc bò đi.

Hai người biết Linh Xà tiên sinh không rõ mình đã bỏ trốn từ lúc nào, nên mới dùng tiếng địch sai khiến lũ rắn đuổi theo, chỉ sợ tiếng địch chuyển hướng, mình sẽ không thể đào thoát.

Hốt hoảng quay lại nhìn, chỉ thấy ánh bạc lóng lánh, chiếc xe lộng lẫy kia đang đỗ bên bờ sông, bốn con tuấn mã đang dựng bờm tung vó.

Đào Lâm chợt nãy ý, lập tức kéo Lý Thuần Như chạy về phía xe ngựa. Lý Thuần Như tuy thương thế đã bình phục, nhưng đâu có sự giúp sức của Địa Huyết Quả như Đào Lâm, lúc này chẳng khác kẻ không biết võ công, sau cơn bệnh nặng, khi chạy đến bên xe ngựa thì đã hơi thở hổn hển.

Đào Lâm lúc này cũng chẳng màng đến sự tị hiềm nam nữ, bồng Lý Thuần Như lên xe, rồi mình cũng tung mình lên.

Lúc này tiếng địch đã gấp rút, mùi tanh nặc nồng, vô số độc xà ngẩng đầu thè lưỡi bò về phía xe ngựa.

Có mấy con bò nhanh đã đến gần cỗ xe, khiến bốn con tuấn mã sợ hãi hí liên hồi. Đào Lâm trở tay ném ra bảy tám ngọn ám khí, mấy con rắn bò đến

Trang: [<] 1, 13, 14, [15] ,16,17 ,80 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT