watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Phần mềm lướt web - UC Web MINI
Lướt web nhanh hơn và tiết kiệm tới 95% chi phí.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 17:17 - 20/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 5937 Lượt

trước tiên liền bị đánh lăn quay, đồng thời nàng giật mạnh gây cương, bốn con tuấn mã lập tức xoải vó, tốc độ nhanh không tưởng được, chỉ nghe tiếng gió vụt vù bên tai, hệt như đằng vân giá vũ.

Đào Lâm không ngớt khen thầm, ngoảnh đầu lại nhìn, Linh Xà Cư chỉ còn là một chấm nhỏ, chốc lát đã vượt qua bảy tám dặm đường.

Đào Lâm thấy không có người đuổi theo, thở phào nhẹ người, ngoảnh lại nói:

- Lý đại ca, chúng ta phen này lại thoát chết lần nữa.

Lý Thuần Như cười ảo não:

- E rằng chưa chắc!

Đào Lâm tìm được ngọn roi bạc bên chỗ ngồi, liền rút lấy vung ra, “vút vút” hai tiếng, ngựa càng chạy nhanh hơn.

Đào Lâm có vẻ đắc ý nói:

- Dù thiếu nữ họ Dị kia khinh công giỏi đến mấy, e cũng chẳng dễ gì đuổi kịp bốn con tuấn mã này.

Lý Thuần Như buông tiếng thở dài:

- Đào cô nương, chả lẽ cô nương chưa từng nghe nói đến cái tên Ngân Lệnh Huyết Chưởng Dị Cư Hồ hay sao?

Đào Lâm giật mình, suýt nữa đã ngã từ trên xe xuống, thất thanh nói:

- Đúng rồi, khi nãy tiểu muội trông thấy thiếu nữ kia đã trao một chiếc ngân bài cho Linh Xà tiên sinh.

Lý Thuần Như lại thở dài:

- Ôi, nếu quả đúng là Ngân Lệnh Huyết Chưởng Dị Cư Hồ muốn tìm thì chúng ta khó mà đào thoát.

Đào Lâm nghe nhắc đến cái tên Ngân Lệnh Huyết Chưởng Dị Cư Hồ, lòng kinh hoàng tột độ, thì ra Ngân Lệnh Huyết Chưởng Dị Cư Hồ đã khét tiếng hồi mười mấy năm về trước, nhưng lúc bấy giờ lão chưa luyện thành môn Huyết Chưởng, và võ công ma giáo cũng chỉ luyện đến bậc thứ sáu.

Lão vốn là một tú tài thi hỏng, không hề biết chút võ công, nhưng trong một lần du sơn ngoạn thủy, đã được con gái của tổ sư Ma Giáo để mắt đến, nàng này hết sức xấu xí, trong khi Dị Cư Hồ tuấn tú phong lưu, dĩ nhiên là lão không bao giờ có tình ý.

Nhưng một người bình thường thì sao chống nổi công chúa của Ma Giáo? Đành buộc lòng thành hôn với y thị. Dị Cư Hồ vốn là người tinh khôn, sau khi thành hôn, chẳng chút lộ vẻ không hài lòng, khổ tâm tu luyện nội công tuyệt đỉnh của Ma Giáo, ma nữ chỉ ngỡ là Dị Cư Hồ thật lòng yêu thương, đã đi khắp ngũ hồ tứ hải, tam châu cửu đảo, tìm hái linh thảo tiên đan cho lão ăn vào để tăng công lực. Chỉ trong mười năm, Dị Cư Hồ đã luyện đến bậc thứ sáu thần công của Ma Giáo, cao hơn cả tổ sư chưởng môn và ma nữ.

Nhưng lúc bấy giờ giới võ lâm vẫn chưa biết trong Ma Giáo đã có một cao thủ xuất sắc như vậy, mãi đến khi lão trở mặt với ma nữ, buộc tội y thị đã bức hôn khi xưa, thế là đôi bên đã động thủ giao chiến.

Lúc ấy thần công của tổ sư chưởng giáo chỉ luyện đến bậc thứ năm và ma nữ chỉ luyện đến bậc thứ tư. Sau ba mươi chiêu, tổ sư chưởng giáo đã chết dưới tay Dị Cư Hồ và ma nữ cũng thọ thương. Mặc dù sáu đại đàn chủ Thiên, Địa, Đông, Tây, Nam, Bắc đã nhất tề xuất thủ đối phó, nhưng sáu người họ càng kém xa Dị Cư Hồ, thảy đều táng mạng dưới tay lão.

Khi Dị Cư Hồ định ra tay hạ sát ma nữ, nhưng ma nữ đã nói:

- Ta đối với ngươi vốn một dạ si tình, đành rằng khi xưa ta không nên bức hôn, nhưng sau khi thành hôn, ta đã đối xử với ngươi hết sức tử tế. Ngươi chê ta xấu xí, nay trở mặt động thủ, ta không địch nổi, chết chẳng oán hận, nhưng hiện nay ta đang mang thai, sau khi sinh nở, ta sẽ tự vận, được chăng?

Dị Cư Hồ vốn là người nham hiểm, phải chịu đựng mười năm uất hận, chẳng chút tình ý với ma nữ, nên đã không chấp thuận lời yêu cầu của ma nữ, liền toan hạ thủ.

Ma nữ hoài thai đã được bảy tháng, vừa thấy Dị Cư Hồ mặt lộ sát cơ, liền vận chân khí dồn thai nhi ra và tự đoạn kinh mạch chết đi.

Dị Cư Hồ thấy thai nhi là một bé gái khác hẳn với ma nữ, mặc dù sinh thiếu tháng, nhưng tiếng khóc trong trẻo và rất xinh đẹp khả ái.

Dị Cư Hồ đã giơ chưởng lên toan bổ xuống, thấy thai nhi như vậy không khỏi động tình phụ tử, bèn bứt đứt cuống rốn đứa bé, cởi áo ngoài bọc lấy và bồng lên, đứa bé ấy chính là thiếu nữ áo trắng Dị Ngọc Phụng.

Dị Cư Hồ chỉ trong hai giờ đã đánh chết chưởng giáo, ma nữ cùng sáu đại đàn chủ, giáo chúng còn lại đâu còn dám chống đối, lập tức bỏ chạy tứ tán. Thế là Dị Cư Hồ đã nổi lửa thiêu đốt ma cung thành bình địa, hủy diệt hoàn toàn một giáo phái nhiều người thế mạnh, đã hoành hành trong võ lâm gần ba trăm năm qua.

Chưa đầy ba tháng sau, sự kiện ấy đã truyền khắp võ lâm, danh tánh Dị Cư Hồ cũng vang lừng thiên hạ, rất nhiều người có giao tình với Ma Giáo đi tìm Dị Cư Hồ trả thù, thảy đều bại dưới tay lão.

Mãi đến một cao thủ bật nhất trong tà phái là đảo chủ Hắc Thủy ở Bắc Hải, Mặc Kiếm Truy Hồn Khúc Cầm Phu ra tay mới đả thương được Dị Cư Hồ, nhưng không diệt được tận gốc, đã bị lão ta tẩu thoát.

Hai năm sau, Dị Cư Hồ thần công đã luyện đến bậc thứ bảy, và luyện thành Huyết Chưởng trong bí kíp Ma Giáo, đã ra tận Bắc Hải giết sạch toàn gia Khúc Cầm Phu cùng ba đệ tử, thủ đoạn thật tàn bạo đến cực độ.

Bởi theo lời đồn đại trong võ lâm, đảo chủ Hắc Thủy còn có một đứa con trai út, may mắn không ở trên đảo, do đó Dị Cư Hồ đi tìm kiếm khắp nơi, đến đâu cũng có vài cao thủ võ lâm thọ nạn, thế là thanh danh càng thêm lừng lẫy, chiếc Ngân Lệnh do lão đã đúc, hiệu xưng gặp lệnh bài như gặp người, người cầm lệnh bài dù là một đứa bé, cao thủ trong võ lâm cũng chẳng dám xem thường.

Cứ thế đã tung hoành trong giang hồ ba bốn năm, cũng chẳng rõ lão có tìm gặp đứa con trai út của Khúùc Cầm Phu hay không, nhưng rất ít khi đi lại trên giang hồ, giới võ lâm chỉ biết lão đã ẩn cư ở một nơi động thiên phúc địa tại Tây Vực.

Thế nhưng, mặc dù lão không thường đi lại trên giang hồ, khi nhắc đến tên Ngân Lệnh Huyết Chưởng Dị Cư Hồ, giới võ lâm cũng kinh hồn bạt vía. Và nghe đâu những năm gần đây, thần công ma giáo của lão đã luyện đến bậc thứ chín.

Thử nghĩ, với võ công như Đào Lâm và Lý Thuần Như, nếu Dị Cư Hồ muốn đối địch với họ, họ làm sao chống nổi?

Đừng nói là chỉ có họ hai người, cho dù cả hai vợ chồng Bát Quái Kiếm Lý Viễn, vợ chồng Bát Tiên Kiếm Đào Tử Vân hợp lại cũng chưa chắc ứng phó nổi với Dị Cư Hồ.

Thế là Đào Lâm cố giữ bình tĩnh, chỉ mong đào thoát càng sớm càng tốt, nàng vung roi lia lịa, bốn con tuấn mã không hề ngưng vó, sau hai giờ đã vượt qua gần tám mươi dặm đường, mặt trời cũng đã chếch bóng.

Đào Lâm đang khi vui mừng, nhưng ngẩng lên nhìn, mặt trời đang ở trước mặt, kinh hãi thất thanh nói:

- Lý đại ca, nguy rồi!

Lý Thuần Như vội hỏi:

- Gì thế?

Đào Lâm chỉ tay ra trước mặt:

- Chúng ta đang chạy về hướng tây, vậy thì càng chạy càng gần nơi ẩn cư của Dị Cư Hồ còn gì?

Lâm Tịnh Nhân cũng cả kinh nói:

- Ghìm ngựa lại mau! Ghìm ngựa lại mau!

Đào Lâm vội kéo dây cương, định quay đầu lại, nhưng bốn con tuấn mã không hề nghe theo, Đào Lâm lại ra sức kéo mạnh, bốn con tuấn mã không chịu nổi, cất tiếng hí dài và đứng thẳng lên. Đào Lâm lại kéo mạnh, “phựt” một tiếng, dây cương đứt lìa, thế là bốn con tuấn mã càng phóng đi nhanh hơn. Nếu chỉ một mình Đào Lâm thì còn phóng khỏi xe được, nhưng Lý Thuần Như thì đành chịu, không thể nào phóng xuống được.

Nếu Đào Lâm chịu bỏ rơi Lý Thuần Như thoát thân một mình thì đâu chờ đến ngày nay, lúc ở bên bờ Trường Giang đã có thể bình an thoát hiểm, và cũng đâu đến nổi thọ thương tại tiêu cục, bị chiếc xe ngựa trắng mang đến đây.

Thế là bốn con ngựa mỗi lúc càng chạy nhanh hơn, Đào Lâm chẳng những không hề có ý định phóng xuống xe thoát thân một mình, mà còn đỡ Lý Thuần Như, sợ chàng ngã xuống xe.

Hơn nửa giờ sau, chỉ thấy bốn con tuấn mã lao thẳng vào một sơn cốc, nơi cửa cốc dường như có hai người đang đứng cung kính, trông như là Ngạc Trung Song Ưng, nhưng xe chạy quá nhanh, Đào Lâm không kịp nhìn rõ thì xe đã lao thẳng vào trong cốc.

Bốn con tuấn mã bắt đầu chậm lại, từng cơn gió trong mát thổi tạt vào mặt, kèm theo hương thơm kỳ lạ khiến người ngây ngất và sảng khoái.

Hai người chú mắt nhìn, chỉ thấy bốn bề vách núi cheo leo, trong cốc cỏ non xanh mượt, trên vách núi bám đầy dây leo có vô số hoa trắng to cở miệng chén. Dưới vách núi phía bắc có một tảng đá trắng được đẽo thành mười mấy bậc, bên trên là một ngôi lầu rất trang nhã, cũng được xây toàn bằng đá trắng, trông hệt như cảnh tiên.

Cạnh đó có hai hồ nước tròn, rộng hơn một mẫu, nước trong hồ xanh biếc.
Tai Họa Trùng Trùng

Hai người đứng trước cảnh đẹp ấy, trong lòng không hề cảm thấy một chút vui thích, mà còn kinh hãi tột cùng. Bởi họ biết bốn con tuấn mã này nhất định quen đường thuộc lối, đây hẳn là nơi cư trú của Ngân Lệnh Huyết Chưởng Dị Cư Hồ.

Hai người thừ ra một hồi, vừa định xuống xe rồi hẵng liệu, bỗng thấy một bóng người từ ngang bên hông phóng tới và nói:

- Tiểu thư đã về rồi ư? Lệnh tôn vừa mới hỏi đến tiểu thư đấy!

Chớp mắt đã đến trước đầu xe, ngẩng đầu lên nhìn, ba người thảy đều sửng sờ, Đào Lâm nhận ra đối phương chính là lão nhân hôm trước.

Lão nhân ngạc nhiên nói:

- Thì ra là các người, đến đây nạp mạng ư?

Nghe giọng điệu đối phương có vẻ quan tâm đến mình, Đào Lâm vội nói:

- Xin lão trượng hãy cứu giúp chúng tôi!

Lão nhân đưa mắt nhìn ra sau, đoạn lắc đầu nói:

- Lão phu không

Trang: [<] 1, 14, 15, [16] ,17,18 ,80 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT