watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Phần mềm lướt web - UC Web MINI
Lướt web nhanh hơn và tiết kiệm tới 95% chi phí.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 17:17 - 20/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 5972 Lượt

Thuần Như mắt bỗng lộ dị quang, tay áo nhẹ phất, chớp nhoáng đã quấn vào cổ tay gã mập lùn…

Gã mập lùn giật mình kinh hãi, vội vung chỉ điểm thẳng vào ngực Lý Thuần Như, nhưng chỉ nghe “rắc, rắc” hai tiếng, và gã mập lùn rú lên đau đớn.

Lý Thuần Như an nhiên vô sự, còn gã mập lùn thì gãy mất hai ngón tay trái.

Lý Thuần Như buông tiếng cười khẩy, tay áo phất nhẹ, đẩy gã mập lùn loạng choạng bật lùi ra xa hai trượng, mới “thịch” một tiếng, ngã lăn ngồi xuống đất.

Nhưng gã mập lùn võ công quả là cao cường, lập tức đứng bật dậy, tung mình lên ngựa, lớn tiếng nói:

- Đi mau!

Hai người kia đồng thanh nói:

- Đại ca, Tát Thị Tam Ma chúng ta đã mất uy thế như thế này từ bao giờ chứ?

Gã mập lùn quát:

- Đi mau, đừng lôi thôi.

Trong khi gã giật mạnh dây cương, giục ngựa phóng đi, hai người kia cũng đành phải theo sau.

Trong Tát Thị Tam Ma, Tát Băng tuy là nữ giới, nhưng tính tình hết sức nóng nảy, đã đi xa ngoài một trượng mà vẫn vung tay ném ra hai ngọn cương tiêu, nhanh như chớp bay về phía Lý Thuần Như.

Lý Thuần Như sau khi phất tay áo đẩy lui Tát Nguyên Bá, chỉ đứng thừ ra như phỗng đá, mắt thấy hai ngọn cương tiêu sắp trúng vào mình, chàng mới uể oải đưa tay kẹp lấy, đoạn lại tiện tay ném đi.

Tuy trông động tác của Lý Thuần Như uể oải là thế, nhưng hai ngọn cương tiêu rời khỏi tay chàng, đã rít lên ghê rợn, bay vút vào trong bóng tối.

Cơ hồ cùng trong một lúc, lại nghe hai tiếng “á, á” vang lên trong bóng tối, rồi thì có tiếng quát to:

- Kẻ nào đã ra tay ám toán?

Lý Thuần Như ngẩn người, vẻ thẫn thờ trên mặt liền tan biến đi, ngoảnh mặt lại định nói gì đó, nhưng lại không thốt nên lời, bởi chàng chẳng ngờ mình tiện tay ném hai ngọn cương tiêu đi, vốn không hề có ý đả thương người, vậy mà trời xui đất khiến lại trúng nhằm người ta.

Nghe tiếng quát đầy vẻ tức giận, hẳn là có người nào đó đã bị ngộ thương, như vậy biết giải thích sao đây?

Ngay khi ấy, mây đen bị gió thổi tan, ánh trăng soi sáng cảnh vật, bốn năm bóng người đã xuất hiện trước mặt Lý Thuần Như cách chừng hai trượng, một bóng người cao to đang sải bước tiến đến, thoáng chốc đã đến trước mặt chàng.

Chỉ thấy thân hình người này cao to, tuổi trạc thất tuần nhưng tinh thần vẫn quắc thước, chiếc áo trên mình đầy ánh vàng lấp lánh.

Lão nhân ấy đi đến trước mặt Lý Thuần Như, đưa mắt quan sát chàng một hồi mới gắt giọng nói:

- Ám khí vừa rồi chính do ngươi đã phóng ra phải không?

Lý Thuần Như ngẩng lên nhìn, thấy hai trong số bốn người đi cùng lão nhân này đang được đồng bọn dìu đỡ và tay bụm vào vai, sắc mặt trắng nhợt, hiển nhiên đã bị cương tiêu đả thương.

Lý Thuần Như vội áy náy nói:

- Hai ngọn cương tiêu quả là do tại hạ đã tiện tay ném đi…

Lão nhân quát to:

- Im ngay, đưa thuốc giải ra đây mau.

Lý Thuần Như giật mình:

- Hai ngọn cương tiêu ấy có chất độc ư?

Lão nhân ấy vốn đã mặt đầy vẻ tức giận, nghe Lý Thuần Như nói như vậy càng giận đến tóc bạc dựng ngược, gầm vang như sấm rền, ngũ chỉ như móc câu chộp thẳng vào ngực Lý Thuần Như.

Lý Thuần Như thấy đối phương vung tay, năm đầu ngón tay cũng ánh vàng lấp lánh, nhìn kỹ thì ra có đeo móng tay bằng vàng rất sắc nhọn, nếu bị chộp trúng, không chết cũng bị trọng thương.

Lý Thuần Như vừa thấy lão nhân vung tay, vội lùi nhanh ra sau một bước và nói:

- Ngũ lão tiền bối, xin tạm nguôi giận.

Lão nhân rụt tay, nhưng năm ngón tay vẫn thấp thó, bao vây Lý Thuần Như trong phạm vi chiêu thức, quát:

- Ngươi đã biết danh tánh của lão phu, hãy trao thuốc giải ra mau thì còn có thể tha chết cho ngươi.

Thì ra lão nhân này chính là Kim Thần Ngũ Lâm, một cao thủ vùng Hồ Bắc, người chính phái, hào khí ngút mây và võ công cao cường, rất lừng danh trên chốn giang hồ.

Lý Thuần Như lại áy náy nói:

- Ngũ lão tiền bối, hai ngọn cương tiêu ấy thật ra không phải là của vãn bối.

Kim Thần Ngũ Lâm vụt sầm mặt, ngũ chỉ đột nhiên vươn tới hơn thước, rồi lại vụt về ba bốn tấc nhanh như chớp, đồng thời tạt người sang bên, vung tay ra ngoài, đảo một vòng rồi chộp vào mạn sườn Lý Thuần Như, chiêu thức quả là kỳ ảo.

Lý Thuần Như nhanh nhẹn lách người, năm móng tay vàng của Kim Thần Ngũ Lâm lướt qua bên mạn sườn chàng, chộp vào khoảng không.

Kim Thần Ngũ Lâm càng thêm thịnh nộ, trầm giọng quát:

- Thảo nào ngươi đã dám sử dụng ám khí tẩm độc, thì ra ngươi cũng có được chút bản lĩnh.

Lý Thuần Như vội nói:

- Ngũ lão tiền bối…

Nhưng chàng chưa dứt lời, Ngũ Lâm đã liên tiếp vung ra ba trảo, chỉ thấy ánh vàng lấp loáng, phủ trùm lấy Lý Thuần Như.

Lý Thuần Như nhanh nhẹn lách tránh, ba chiêu vừa hết, đã thấy chàng lướt nhanh ra ngoài ba trượng, lớn tiếng nói:

- Ngũ lão tiền bối không tin ám khí ấy không phải là của tại hạ?

Ngũ Lâm thấy mình liên tiếp công ra bốn chiêu mà đối phương chỉ dựa vào thân pháp nhanh nhẹn tránh khỏi, lòng cũng không khỏi kinh hãi, nghĩ đối phương tuổi còn trẻ, đã từ đâu học được võ công kỳ ảo thế này?

Hơn nữa, trông chàng ta mặt dầu chính khí, xem ra cũng không phải là hạng người tà ác, bèn nén giận nói:

- Không phải ngươi vậy chứ là ai?

Lý Thuần Như buông tiếng thở dài:

- Khi nãy vãn bối vừa mới đánh đuổi Tát Thị Tam Ma rời khỏi đây, trước khi bỏ đi họ còn ném ra hai ngọn cương tiêu, vãn bối bắt lấy và tiện tay ném đi, chẳng ngờ lại lỡ gây thương thế cho môn hạ tiền bối.

Kim Thần Ngũ Lâm bán tín bán nghi, bởi Tát Thị Tam Ma khét tiếng võ lâm, mà thanh niên này lại có thể đánh đuổi, đó quả là một điều khó có thể tin được.

Kim Thần Ngũ Lâm bèn hỏi:

- Sư trưởng của ngươi là ai?

Lý Thuần Như lặng thinh một hồi, đoạn lộ vẻ đau buồn nói:

- Gia phụ là Kim Ngân Bát Quái Kiếm Lý Viễn, vãn bối là Lý Thuần Như.

- Ồ, ra là Lý công tử, cũng là đến Thương Gia Bình ư?

Lý Thuần Như gật đầu. Ngũ Lâm lại nói tiếp:

- Nghe đâu lệnh tôn và lệnh đường đã chết tại Thương Gia Bình rồi không phải?

Lý Thuần Như thờ thẫn:

- Vãn bối cũng chỉ mới được nghe trên giang hồ đã đồn đại như vậy, sự thật thì vãn bối chưa được rõ.

- Nếu đã là Lý công tử, lệnh tôn lúc sinh tiền với lão phu có gặp gỡ vài lần, cũng kể được là người nhà, vậy chúng ta hãy đuổi theo Tát Thị Tam Ma để lấy thuốc giải, Lý công tử nghĩ sao?

Lý Thuần Như có vẻ miễng cưỡng gật đầu:

- Cũng được!

Kim Thần Ngũ Lâm khoát tay, bốn người kia liền đi đến gần. Chỉ thấy hai người thọ thương mặt mày trắng bệch, mồ hôi đầm đìa, xem ra hết sức đau đớn.

Lý Thuần Như nghe lòng hết sức áy náy, đi đến vung chỉ điểm mấy cái lên vai hai người, xuất thủ rất thuần thục. Hai người mới thở phào một hơi dài, ra chiều đã dễ chịu hơn nhiều.

Ngũ Lâm thấy Lý Thuần Như võ công như còn cao hơn mình, không khỏi rất lấy làm lạ, bởi ngay cả Lý Viễn lúc sinh tiền, võ công còn thấp hơn ông, vì sao võ công Lý Thuần Như lại cao cường và quái dị thế này?

Thế là mọi người lên đường ngay trong đêm, nhưng không hề thấy bóng dáng Tát Thị Tam Ma đâu cả.

Hai người thọ thương được Lý Thuần Như vận nội công thâm hậu phong bế huyệt đạo, chất độc tạm thời không đến đỗi bộc phát, và họ biết Tát Thị Tam Ma cũng là đến Thương Gia Bình phó hội, nên cũng không lo lắng lắm.

Khi trời hừng sáng, họ đã có mặt bên ngoài Thương Gia Bình, chỉ thấy cầu treo không kéo lên và trong trang đèn đuốc cũng chưa tắt, chứng tỏ đã thắp suốt đêm để chờ khách đến.

Họ vừa đặt chân lên cầu treo, thì thấy hai người từ trong đi ra, đưa mắt nhìn, mọi người bất giác sửng sờ. Thì ra hai người đó có vóc dáng cao to ghê gớm, phải ngước lên mới trông thấy mặt họ.

Kim Thần Ngũ Lâm vốn cũng là người vóc dáng cao to, nhưng so với hai gã khổng lồ này, thật hãy còn kém xa.

Hai người ấy chẳng những vóc dáng to cao mà trang phục cũng kỳ lạ chưa từng thấy, hai người đều khoác trên mình một chiếc áo giáp vàng có dạng vẩy cá, và mỗi vảy trên giáp dầy đến hai phân, trông rất là nặng nề, nhưng hai người vẫn ra chiều hết sức nhẹ nhõm, và trong tay mỗi người đều có ngọn giáo vàng dài chừng bảy thước.

Kim Thần Ngũ Lâm cả đời rất yêu thích màu vàng, ngoại hiệu là Kim Thần cũng chính vì vậy mà có, nhưng thấy hai gã khổng lồ này khắp người đầy vàng cũng không khỏi chau mày hết sức lấy làm lạ.

Hai người vừa ra khỏi cổng trang, liền chia ra đứng hai bên tả hữu, khom mình nói:

- Khách đến xin báo danh tánh.

Kim Thần Ngũ Lâm sải bước tiến tới nói:

- Hồ Bắc Kim Thần Ngũ Lâm.

Lý Thuần Như cũng tiến tới nói:

- Tại hạ Lý Thuần Như.

Hai gã khổng lồ quay người, hướng vào trong lớn tiếng nói:

- Kim Thần Ngũ Lâm và Lý Thuần Như đến.

Vừa rồi hai gã khổng lồ cất tiếng hỏi, tuy to lớn nhưng chưa đến đổi kinh người, lúc này họ lớn tiếng hô, thật hệt như sấm nổ ngang trời, chân khí dồi dào, mọi người nghe liền biết ngay nội công của hai gã khổng lồ này rất có hỏa hầu.

Ngũ Lâm và Lý Thuần Như kinh ngạc, thầm nghĩ hai người này chẳng qua chỉ là kẻ tiếp đón khách đến, địa vị thấp kém mà đã có trình độ võ công thế này, đủ biết cuộc thịnh hội của Thương gia phen này nhất định sẽ xảy ra một trận giông tố lớn chứ chẳng không.

Hai gã khổng lồ

Trang: [<] 1, 58, 59, [60] ,61,62 ,80 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT