watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BIGONE 2015 - Phiên Bản Iphone
Game đánh bài cờ bạc đã có mặt trên Iphone
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 13:50 - 01/07/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 11308 Lượt

thấy Khả Chiêu đi ra ngoài tìm một cốc thủy tinh khác đi vào rót nước cho Y Ngân. Đôi môi nhàn nhạt cười nhìn Y Ngân uống từng ngụm nước. Tận sâu trong đáy lòng Khả Chiêu cũng có một cảm giác ấm áp bao năm giống như đang dần trở về. Tiếc là nó đã không như ban đầu.

– Em còn muốn ăn gì không, anh ra ngoài mang vào cho em._Khả Chiêu mở miệng muốn hỏi ánh mắt dịu dàng nhìn cô.

– Không cần, em khỏenhiều rồi. Anh không cần phải hằng ngày đều ở ngoài đó về nhà nghỉ ngơi đi._Y Ngân đưa lại cốc thủy tinh cho Khả Chiêu đôi môi vẫn cười nhẹ.

Khả Chiêu ánh mắt thoáng u sầu, lại không muốn rời khỏi đây. Mấy ngày trước tinh thần cô vô cùng tệ cậu ta làm sao an tâm để cô ở đây một mình.

– Không sao hãy để anh ở đây.

– Em muốn yên tĩnh một mình suy nghĩ một thời gian._Y Ngân nụ cười tắt hẳn hơi nghiêng người nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Ánh sáng nhàn nhạt từ bên ngoài hắt vào khiến gương mặt Y Ngân thoáng hiện lên chút gì đó thuần khiết. Gương mặt nhợt nhạt hiện tại ấy vậy mà không làm mất đi vẻ đẹp trên khuôn mặt, thậm chí còn có nét bi thương khiến tim người ta quặng thắt.

– Anh sẽ không nói gì chỉ yên lặng ngồi đây mà thôi.

– Em sẽ không làm điều dại dột nên anh không cần lo.

– Được, anh về. Nhưng anh muốn đưa em ra ngoài đi dạo một chút, đã mấy ngày rồi em không rời khỏi phòng như vậy thật không tốt cho sức khỏe.

YNgân hơi ngẩng mặt nhìn Khả Chiêu một lúc lâu mới nhẹ gật đầu. Trong phòng quả là không gian hơi ngột ngạt.

Bầu trời quang đãng, những đám mây trắng nhẹ trôi bồng bềnh trên bầu trời trong xanh. Tia nắng nhàn nhạt, xuyên qua kẽ lá. Từng khóm hoa lay động trong bồn hoa.

Gió nhẹ lướt qua, thổi tung mái tóc dài buông xõa tự nhiên của YNgân trong bộ đồ bệnh nhân màu xanh nhạt. Khả Chiêu đứng ở phía sau đẩy xe lăn cho Y Ngân. Đôi chân của Y Ngân thật sự đã không còn đi lại được.

Khả Chiêu đẩy Y Ngân dạo một vòng khuôn viên bệnh viện An Bình. Dưới những tán cây xanh mát, cũng có những bệnh nhân cùng người nhà đi dạo như hai người họ. Y Ngân không nói chỉ lặng lẽ quan sát cảnh vật xung quanh, khóe môi đôi lúc hơi cười cũng không rõ cô đã nhìn thấy gì hay nhớ đến cái gì. Khả Chiêu cũng không mở miệng, đôi khi im lặng vẫn tốt hơn nói ra những điều không nên nói.

– Anh xem đứa bé kia, có ba mẹ yêu chìu đến như vậy. Bị bệnh vẫn có thể chạy nhảy._Y Ngân đưa tay chỉ một đứa bé đang mặc đồ bệnh nhân vui đùa bên người thân.

Nhìn thần sắc đứa bé kia, nếu không mặc đồ bệnh nhân

cũng không ai nhận ra trong người nó có bệnh. Đứa bé tầm bảy, tám tuổi gì đó. Khả Chiêu nhìn theo hướng tay Y Ngân chỉ, hơi ngẩn người một chút nhưng cũng không nói gì nhiều.

– Đúng vậy, đứa bé rất tốt số.

Y Ngân cười nhẹ với Khả Chiêu, khi xoay mặt lại đã thấy đứa bé tươi cười chạy đến gần cô. Trên tay đứa bé kia là một chùm hoa nhài vàng hoe, còn có vài nụ hồng bé tí được gộp chung.

– Chị thật xinh đẹp, em tặng chị bó hoa chúc chị mau hồi phục sức khỏe.

– Cảm ơn cô bé! Chị cũng chúc em mau hết bệnh._Y Ngân đưa tay nhận hoa lại hơi nhíu mày nhưng cũng không tỏ thái độ chán ghét.

Đây là bé gái có răng khểnh cười híp mắt, hai tay đưa bó hoa nhỏ mà nó hái từ bồn hoa. Đi theo sau là một cặp vợ chồng trẻ độ khoảng trên ba mươi, nhìn dáng vẻ vô cùng lịch thiệp và thành đạt. Không biết người chồng kề vào tai người vợ nói gì, chỉ thấy người vợ ánh mắt khó tin ngẩn người một lúc nhìn Khả Chiêu và Y Ngân. Sau đó hai vợ chồng lại tươi cười đi đến trước mặt hai người. Người chồng vỗ nhẹ đầu con gái lại bảo nó đi qua chỗ khác chơi. Bấy giờ mới nhìn Khả Chiêu tươi cười.

– Khả Chiêu đã lâu không gặp, cậu vẫn khỏe chứ?_Hà Nghiệp nhìn Khả Chiêu hỏi thăm.

– Vẫn khỏe, anh chị vẫn khỏe chứ?

– Chúng tôi vẫn khỏe cảm ơn cậu. Đây là vợ tôi chắc cậu cũng biết nhỉ?_Hà Nghiệp vui vẻ cười.

– Biết, là sư tỉ trong ngành em sao lại không biết._Khả Chiêu cười cười gật đầu chào hai người.

– Cậu quá khen rồi._Hiểu Vân nhìn Khả Chiêu cười ngượng.

– Đây là bạn gái cậu sao?_Hà Nghiệp nhìn Y Ngân một cái rồi nhìn Khả Chiêu cười thân thiện hỏi.

Khả Chiêu hơi giật mình vì câu hỏi đột ngột này. Đột nhiên nửa muốn thừa nhận nhưng lại sợ Y Ngân không chấp nhận, nhìn bộ dạng chần chừ của Khả Chiêu hai vợ chồng Hà Nghiệp hơi nhíu mày.

– Không phải chỉ là bạn bình thường thôi, em là Y Ngân rất vui được biết anh chị._Y Ngân cười nhẹ đưa tay muốn bắt tay làm quen.

Khả Chiêu giật mình vì bị giành trả lời nhưng cũng không thể nói gì ngoài chuyện gật đầu thông qua.

– Thì ra là vậy,tôi còn tưởng hai người là một đôi trông thật đẹp đôi. Chị là Hiểu Vân. Còn đây là Hà Nghiệp chồng chị._Hiểu Vân tươi cười bắt tay Y Ngân trong mắt không thể giấu nổi vẻ dịu dàng cùng vẻ chững chạc thấu hiểu người khác.

Y Ngân cười ngượng, không khí có phần căng thẳng. Lúc trước cô cùng Khả Chiêu yêu nhau cũng không để nhiều người thấy nên cũng chưa ai nói hai người họ xứng đôi cả. Bây giờ mới biết hình như đã quá muộn rồi.

– Vợ tôi hay nói đùa như vậy đó nếu có gì thất lễ mong hai người đừng chấp._Hà Nghiệp hơi cười ôm lấy vai Hiểu Vân.

– Không sao. Cô bé kia bị bệnh gì vậy, trông tinh thần có vẻ rất tốt sắp khỏi bệnh rồi có phải không?_Y Ngân nhìn cô bé chạy nhảy môi khẽ nở nụ cười.

– Là bệnh tim bẩm sinh đang trong ngày chuẩn bị phẫu thuật nên để con bé vui vẻ một chút._ánh mắt Hiểu Vân thoáng buồn khi nhớ đến bệnh tình của con.

– Đứa bé tốt tính như vậy chắc sẽ bình an._Y Ngân cũng nhẹ giọng khuyên.

Nhưng trong ánh mắt Y Ngân thoáng hiện một tia đồng cảm.

Hai vợ chồng Hà Nghiệp gật gật đầu nhìn theo đứa bé đang hào hứng hái hoa.

– Phải rồi Khả Chiêu cậu có gặp Hà Lam không?_Hà Nghiệp đột nhiên nhớ đến em gái nên hỏi.

– Có vài lần._Khả Chiêu gương mặt điềm tĩnh trong mắt không hề dao động.

– Nó cũng chưa có bạn trai._Hà Nghiệp hơi cười nhìn Khả Chiêu.

Lúc này cả Khả Chiêu cùng Y Ngân đồng loạt ngẩn người. Họ hiểu rõ trong câu nói của Hà Nghiệp là có ý gì. Sau một lúc, Y Ngân mới nhàn nhạt cười.

– Vậy thật tốt, em cũng đang chờ Khả Chiêu đưa bạn gái về cho em xem mặt.

– Ha ha, tôi chỉ nói thế thôi chứ còn tùy duyên đúng không Khả Chiêu?_Hà Nghiệp cười vui vẻ khi thấy Y Ngân thoải mái như vậy.

Chỉ có Khả Chiêu lòng trầm xuống, có gì đó đau nhói khi nghe Y Ngân nói như vậy. Giữa hai người họ thật sự đã không còn gì, đã chấm dứt từ năm năm trước rồi. Là tự Khả Chiêu nuôi hi vọng.

– Anh đừng trêu em._Khả Chiêu cười cười xem như nói đùa.

– Thôi tôi không đùa nữa, bây giờ phải đưa con bé trở lại phòng bệnh rồi. Hai người tiếp tục dạo đi!_Hà Nghiệp nâng tay nhìn đồng hồ.

– Được, lần sau gặp lại._Khả Chiêu gật đầu chào.

Hai vợ chồng Hà Nghiệp tạm biệt Khả Chiêu và Y Ngân sau đó bế cô bé kia lên hướng phòng bệnh vui vẻ một nhà ba người nói chuyện rời đi.

Trang: [<] 1, 178, 179, [180] ,181,182 ,242 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT